Thương nhớ linh hồn bà Nội
Mười bốn năm - một hành trình xa lắc
Ngỡ quên lâu vẫn xoáy khẳm những chuyến phà
Bụi nước đón mừng làm buốt xói tim da
Ngỡ quên lâu sao cứ trĩu một trời - ký ức
Tây Đô nào mơ hồ trong tiềm thức
Ngơ ngác mắt nai
Một tuổi thơ giăng đầy kẽm gai
Với lửa đỏ, với bom nổ kinh hoàng
- và xác chết
Một sắc trời xám ngắt
Và nắng vàng, và bông hoa tím
Nở dưới hiên một ngôi nhà khoá cửa tang thương
Xúc cảm xa vời lãng đãng mây vương
Réo gào sục sôi trong một giờ tỉnh thức
Con sông lặng lờ mà suốt đời ngầu đục
Mười bốn năm - hành trình đi qua văn minh và trí xảo
Cơn ảo mộng tình yêu, cuộc khóc cười, trò lừa đảo
Và cuộc sống, với hiện tại mệt nhoài, tương lai băng hoại
Ký ức chừng như mơ hồ huyền thoại
Vỡ oà đêm nay trên bát ngát đôi bờ.
Bắc Cần thơ, 23h30
19 tháng 7 năm 1989