Ra trường danh lợi vinh liền nhục
Vào cuộc trần ai khóc lộn cười
Nguyễn Công Trứ

Thứ Sáu, 3 tháng 7, 2009

Dối Lòng

Lòng đã lặng tưởng trời ngưng trở gió
Ngủ yên ngoan trăm trăn trở tơ vò
Bóng xế tà mong được chút thong dong
Nơi hoang dã thả hồn về cõi tịnh
Hay những tưởng hồn chìm vào tất bật
Cuốn quên theo cơm áo ngựa xe đời
Trong tầm thường mong dìm chết đa mang
Cơn vui điên lấy trận cười che dấu lệ
Đời vẫn thế khóc cười đâu mấy nỗi
Thế gian nào thoát khỏi nợ trần ai
Năm năm nữa em có còn rung động cũ
Ngàn năm sau mây trắng có còn bay?
Dẫu trốn chạy cũng cùng đường mỏi gối
Ta mệt nhoài đứng lại với hư vô

June 17, 1997

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét